Giữ ý trong từng giây!

Translate into Other Languages
Trích Từ: Phật Giáo Việt Nam

Chúng ta tu bị nhiều chướng ngại, gặp nạn nhiều là vì ác nghiệp. Do từng sát sinh ăn thịt loài vật hoặc sát hại mạng người. Chính nguyên nhân này kết thành oán hận rất sâu.

Hiện nay trên thế giới, ở bất cứ nước nào, ta vẫn gặp cảnh người bị hồn oan, ma quỷ nhập vào thân. Tại sao họ đến phá anh A mà không nhập vào anh B? – Là vì họ có thù với anh A nên tìm đến báo oán.

Xin kể một câu chuyện có thật để cảnh giác như sau:

Sư Đàm Hư (đệ tử sư Đế Nhàn) kể là mình có người sư huynh tên X rất thích học thiền nên Sư phụ Đế Nhàn đã gởi huynh X đến một ngôi đạo tràng thiền tông đệ nhất, là “Giang Thiên Tự” ở Trấn Giang để tham học. Chùa này còn có tên là Kim Sơn Tự nằm trên hòn đảo thuộc sông Trường Giang, chung quanh toàn nước. Đây là ngôi đạo tràng Thiền Tông hưng thịnh bậc nhất vào năm đầu Dân Quốc.

Sư X tu thiền ở đây mười mấy năm, công phu rất đắc lực, được hoà thượng trụ trì xem trọng ngợi khen và tín nhiệm, giao cho chức Phó trụ trì, địa vị chỉ ở dưới Phương trượng mà thôi.

Tâm danh lợi nổi lên, thần hộ pháp đi mất.

Từ khi có danh chức cao, sư X phát sinh nhiều chướng duyên gây phiền luỵ cho mình. Do ông nổi tiếng, đồ đệ đến quy y đồng, vật cúng dường nhiều, tâm danh lợi nổi dậy, định lực chưa đủ lại bị tâm ngã mạn phát sinh, Sư X ỷ quyền cậy thế, thái độ hách dịch ngày càng lớn, điều này thật nguy cho ông, vì vô tỉnh tạo dịp cho oan gia trái chủ có cơ hội báo oán.

Quý vị nên biết, một người tu chân chính, khi công phu đắc lực sẽ được thần hộ pháp bảo vệ, bất luận là người xuất gia hay tại gia, chỉ cần bạn tu hành Chơn chánh là thần hộ pháp luôn theo bảo vệ. Nhưng khi tâm quý vị không tương ưng, khởi niệm hoặc có hành vi trái đạo, thì thần hộ pháp sẽ bỏ đi. Vì chưa là Thánh, nên tất cả chúng ta đều có lỗi lầm, đều mang theo ác nghiệp của kiếp quá khứ. Cho nên quý vị phải cần thận giữ tâm ý luôn hợp đạo. Thần hộ pháp khi thấy bạn đổi tính theo hướng xấu, thì sẽ than:  Người này đã thay lòng, đã thối chuyển rồi! Và họ bỏ đi!

Một khi thần hộ pháp bỏ đi, thì oan gia chủ nợ lập tức tìm đến, điều này giải thích tại sao Sư X hành động bất thường, vì ông bị ma ám, nhập vào xúi bậy.

Ma ám như thế nào? – Khi không có người, sư X liền nhảy xuống sông tự tử. Lần đầu, có người bắt gặp, kịp cứu sống ông ta đem lên.

Vài ngày sau đó sư X lại tiếp tục nhảy sông. May có người thấy kịp, lại vớt ông ta đem lên.

Hoà thượng trụ trì thấy vậy hoảng kinh, vì Phó trụ trì của chùa tài giỏi, nổi tiếng vậy mà giờ lại nhảy sông tự tử, như thế sẽ khiến cho toàn thể đạo tràng bị tai tiếng, không những gieo ảnh hưởng xấu, gây hoang mang cho mọi người mà còn khiến cho việc tu của các vị khác cũng bị trở ngại lây.

Do vậy bất đắc dĩ chùa phải thông báo cho Sư phụ Để Nhàn hay đề ngài đem đồ đệ mình (là sư X) về. Lúc này Đế Nhàn đang ở núi Thiên Thai Phong Châu tỉnh Triết Giang. Vừa nhận được tin chẳng lành, ông lật đật tới Trấn Giang, đem sư X về quê. Nhờ uy đức hoà thượng Đế Nhàn hộ trì, suốt lộ trình cả hai đi bình an vì con quỷ báo oán không dám nhập vào.

Về đến núi Thiên Thai, do sư X từng là Phó trụ tri, là người có địa vị nổi tiếng trong Phật môn nên chùa vẫn kính nể, sắp cho ông một căn phòng riêng, ông vẫn được ưu ái đãi ngộ. Tới giờ công phu sáng, ông không lên điện tụng kinh cũng không ai nói gì.

Được mấy ngày, một sáng nọ, khi dùng điểm tâm, chúng chẳng thấy ông đến dự. Hoà thượng trụ trì nghĩ là ông biếng lười, ngủ nướng, nên rất phật ý, vội sai thị giả đến gỏ cửa phòng ông. Gỏ hoài mà không thấy động tĩnh gì, thị giả bèn xô cửa bước vào thì thấy phòng trống trơn, nhìn quanh thấy cửa sổ phòng đang mở, nghi là ông X đã nhảy cửa sổ ra ngoài, thị giả liền quay về trình với hoà thượng.

Vừa nghe báo tin, Hoà thượng vội la lên: Không xong rồi!

Sát cạnh núi Thiên Thai có con sông nhỏ, tuy không lớn bằng sông Trường Giang nhưng độ sâu đủ dìm chết người.

Hoà thượng lập tức sai người ra sông tìm kiếm và bảo: E đã xảy ra chuyện lớn rồi!

Mọi người đi tim hơn nửa dặm thỉ phát hiện sư X đã chết, thi thể nổi lên. Rốt cuộc không tránh được, ông X cũng chết vì nhảy sông tự tử.

Mọi chuyện dần sáng tỏ, người ta hiểu ra. Trước khi xuất gia sư X từng kết hôn, có một đứa con gái.

Khi ông X nghiên cứu Phật pháp, nhất quyết đòi xuất gia, bà vợ không đồng ý, ông vẫn lạnh lùng vô tình, không thèm giải thích và cư xử rất có lỗi, khiến vợ đem lòng oán hận nhảy sồng tự sát.

Lúc đó con gái ông còn nhỏ. Cha đi xuất gia, mẹ thì nhảy sông chết, cô bé được bà con nhận nuôi cho đến trưởng thành, giờ đã lập gia đình.

Con quỷ theo ám ông chính là bà vợ. Lúc đầu mới xuất gia, sơ tâm mạnh, ông tu hành tinh tấn, có công phu đắc lực, nên được thần hộ pháp theo hộ, oan hồn không cách chi nhập vào báo oán.

Đến khi tu lâu, cỏ chức vị, có tiếng tăm, lòng kiêu ngạo nổi dậy, đạo tâm tiêu mất, thần hộ pháp cũng bỏ đi nên bà vợ được dịp tim đến báo oán. Cho nên hai lần nhảy sông, chẳng phải là ý của ông, mà là của con quỷ. Do ông bị quỷ ám, xúi bậy.

Khi hay tin ông chết, con gái ông đến chùa khóc lóc, kể là: Đêm qua con nằm mơ, thấy cha con nói hôm nay đi nhận sở làm.

Sư Đế Nhàn bỗng hiểu, buột miệng nói: À, thi ra ông ta đi làm thổ địa.

Vì cách chùa họ không xa có miếu thổ địa mới lập. Bên trong vừa đúc tượng thổ địa xong, thì ra đây là chỗ ông đến.

Hoà thượng than: Tu Phật cả đời, tham thiền mấy mươi năm, cuối cùng lại bị đoạ làm thần thổ địa.

(Thổ địa cũng là một loại thần trong quỷ đạo, là Lý trưởng trong quỷ đạo).

Đây là chuyện có thật của sư huynh ngài Đàm Hư. Vì vậy tồi thường nhắc quý vị: tu hành phải hết sức cẩn thận, giữ tâm như giữ thành. Đừng để tâm xấu nổi lên điều khiến sai sử mình là hỏng bét, dẫn đến đọa lạc, suy sụp đáng sợ.

Muốn tu giải thoát, xin quý vị nhớ hồi hướng công đức cho oan gia trái chủ.