Translate into Other Languages
Phật Giáo Việt Nam
Hòa Thượng Tuyên Hóa
Sám hối là cơ hội để kẻ phạm giới biết hối lỗi và sửa đổi. Nếu sám hối mà không có thành tâm và thiện ý, thì tội không hết mà còn nặng thêm nữa. Tại sao?
Có câu:
Tội tòng tâm khởi tương tâm sám.
Tâm nhược diệt thời tội diệc vô.
Tâm vong tội diệt lưỡng câu không.
Thị tắc danh vi chân sám hối.
Dịch nghĩa:
Tội từ tâm khởi, lấy tâm sám hối.
Tâm mà diệt thì tội cũng không.
Tâm quên, tội diệt, hai thứ đều không.
Ðó gọi là chân sám hối.
Sám hối xong, thì vĩnh viễn không tái phạm. Nếu sám hối rồi cứ phạm tội, lại sám hối lại phạm tội, thì chỉ là trò đùa của con nít, chẳng có ích lợi gì.
Sám hối phải cho trịnh trọng, không phải cứ nói hai chữ sám hối trước mặt mọi người rồi tức khắc nghệp tội sẽ tiêu ma. Không phải đơn giản như vậy, chỉ có kẻ si ngốc mới nghĩ lầm lẫn theo lối đó.
Sau khi sám hối phải lập lời thệ nguyện: “Mọi sự từ trước coi như đã chết theo với ngày hôm qua, từ nay về sau mọi sự coi như đổi mới”, và sau này tuyệt đối không tái phạm, phải như vậy tội nghiệp mới có thể tiêu được.
Nếu sám hối mà không có thành tâm và thiện ý, thì tội không hết mà còn nặng thêm nữa. Tại sao?
Biết giới mà phạm giới, tội thêm một bậc. Nếu tội gia tăng đến cực điểm, tức bị đọa vào địa ngục vô gián để chịu vô lượng thứ khổ, muôn đời không chuyển được thân, rất là nguy hiểm.
Quý vị! Phải thành thật nhận lỗi của mình, và hết lòng sửa đổi. Mau mau hối cải những điều lỗi xưa, chớ không phải làm cho qua loa như trò chơi của con trẻ. Tôi ở đây không phải để họa theo quý vị để đùa rỡn đâu! Phải hiểu rõ như vậy!