Trích Từ: Phật Giáo Việt Nam
Thanh Tâm
Ngày 30 tháng 7 âm lịch hàng năm là ngày Vía Đức Bổn Tôn Đại Nguyện Địa Tạng Vương Bồ Tát, Phật tử và chúng sinh hướng Phật thể hiện lòng kính ngưỡng bằng các hoạt động cúng dường, tụng kinh Địa Tạng, khấn niệm Địa Tạng Vương và tổ chức các buổi lễ thuyết giảng Phật pháp, làm việc thiện như phóng sinh, ăn chay, bố thí…
Bồ Tát với trí tuệ rộng lớn và lòng từ bi bao la luôn thấy chúng sinh là cha mẹ trong hiện tại và chư Phật trong tương lai nên nguyện khi nào độ hết nỗi khổ của chúng sinh, không một ai còn đau khổ, khó khăn, đều đạt thành Phật đạo thì Ngài mới yên tâm đạt tới cảnh giới Niết Bàn.
Bồ tát Địa Tạng là một vị Bồ tát đại từ đại bi thệ nguyện độ thế rất rộng lớn.
Đức Phật ở trên cung trời Đao Lợi thọ ký Ngài rằng:
“Địa Tạng ghi nhớ: ngày nay tôi ở cõi trời Đao Lợi trong đại hội có tất cả chư Phật, trời, rồng, bát bộ nhiều đến trăm ngàn muôn ức không thể nói, đem người, trời, các chúng sanh… chưa ra khỏi tam giới, còn ở trong nhà lửa giao phó cho ông. Ông chớ để các chúng sanh ấy rơi vào đường ác trong một ngày một đêm…” (Kinh Địa Tạng Bổn Nguyện công đức, phẩm Chúc Lụy nhơn thiên).
Lại, kinh Địa Tạng Thập Luận có đoạn:
“Người thiện nam này Bồ tát Địa Tạng, mỗi ngày vào buổi sáng, vì muốn làm thành thục các hữu tình, nhập các thiền định nhiều như số cát sông Hằng, từ định xuất rồi, đi khắp mười phương các cõi Phật làm thành thục tất cả hữu tình đã được giáo hóa, tùy cơ cảm của hữu tình khiến được lợi ích an lạc”. (Địa Tạng Thập Luận kinh)
Theo kinh Địa Tạng Bổn Nguyện, đức Phật Thích Ca phó chúc cho Ngài cứu độ chúng sanh sau khi Phật nhập Niết-bàn cho đến lúc đức Di Lặc ra đời. Căn cứ các tiền thân của Ngài, Ngài thường nguyện làm cho địa ngục trống không và độ hết chúng sanh.
Bồ tát Địa Tạng phát nguyện độ tận chúng sanh, tức không còn chúng sanh, không còn nghiệp và phiền não thì đây là Niết bàn. Chúng ta thấy địa ngục trần gian và mở mắt tuệ sẽ thấy Bồ-tát Địa Tạng xuất hiện trong từng trường hợp, chúng ta nên đảnh lễ và hợp tác với Ngài; đó là con đường tu tạo công đức tốt nhất. Còn nơi an vui như Niết bàn, chắc chắn không có Địa Tạng Bồ tát.
Tóm lại, tâm của Bồ tát Địa Tạng như đất chấp nhận một cách dễ dàng tất cả phân và nước đổ lên để cho cây bồ đề theo đó tăng trưởng. Nói cách khác, trong hoàn cảnh khó khăn mới thấy Bồ tát xuất hiện cứu khổ độ sanh, mới có Phật pháp hóa giải gút mắc cho đời. Còn sống trong hoàn cảnh tốt đẹp thì khó có Bồ-tát và khó có sự phát tâm cứu giúp chúng sanh; đó là một trở ngại lớn cho việc phát tâm Bồ-đề, hành Bồ-tát hạnh.
Hình ảnh của Bồ Tát Địa Tạng với khuôn mặt đôn hậu, từ ái, đầu đội mũ tỳ lư, tay cầm tích trượng là một hình ảnh luôn tỏa sáng trong tâm khảm của những người con Phật, đặc biệt là trong mùa Vu Lan báo hiếu. Chiếc thiền trượng của Bồ Tát Địa Tạng đã, đang và sẽ gỏ mãi vào cánh cửa địa ngục. Năng lực của tâm đại bi sẽ làm mở tung tất cả những cánh cửa hắc ám, làm tan rã những xiềng xích trói buộc, giải cứu tất cả những ai còn bị đọa đày trong cõi vô minh, tù ngục để từ đó những hạt giống bồ đề, những hạt giống thương yêu sẽ nẩy mầm mạnh mẽ trong những linh hồn đau khổ của anh, của chị, của chúng ta, của tất cả những thân bằng quyến thuộc, đang sống hay đã qua đời..
Mỗi năm vào ngày 30 (tháng thiếu thì 29) tháng 7 âm lịch là ngày Thánh Đản Đức Địa Tạng Bồ tát. Chùa chiền ngày này đều cử hành hoạt động Phật sự, tín chúng phải tụng “Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Kinh”, niệm Phật, ăn chay, trì chú, thiết trai cúng dường, rộng kết duyên lành.