Trích Từ: Phật Giáo Việt Nam
Thích Minh Thuận
Nếu chẳng có bùn chẳng có hoa
Cũng không có chánh chẳng có tà
Tan rồi vọng chấp trong phân biệt
Sen tự nơi lòng nở đoá hoa.
♦♦♦
Nơi thân bất tịnh nở ra một đóa sen
Hoa sen rực rỡ chốn bùn nhơ
Là tự ngàn xưa đến bây giờ
Chính ở nơi bùn đen nước đục
Nhuỵ vàng hoa đỏ dệt vần thơ
♦♦♦
Nếu chẳng có bùn chẳng có hoa
Cũng không có chánh chẳng có tà
Tan rồi vọng chấp trong phân biệt
Sen tự nơi lòng nở đoá hoa.
♦♦♦
Hộ trì sáu căn
Người nuông chìu dục lạc
Không tiết chế sáu căn
Uống ăn thường buông thả
Biếng nhác chẳng tinh cần
♦♦♦
Ngày đêm không nổ lực
Chánh hạnh chánh tư duy
Vọng tâm thường khởi niệm
Như gió thổi cây xiêu.
♦♦♦
Người thiền quán bất tịnh
Hộ trì cả sáu căn
Uống ăn thường tiết độ
Tinh cần trong niềm tin
♦♦♦
Chánh tín và chánh hạnh
Luôn thực hành ngày đêm
Tâm tà không lay động
Núi đá trước cuồng phong.