Phật Nói: “Phước Cầu Không Thể Được, Tu Thì Được!”

Trích Từ: Phật Giáo Việt Nam
Hòa Thượng Tịnh Không


Thật tại mà nói người thế gian đi chùa lễ Phật chẳng qua là để cầu phú quí, cầu trường thọ, cầu bình an. Nhưng đi được vài ba năm mà thấy cảnh ngộ của chính mình chẳng có chút tiến triển.

Ngược lại càng thêm khốn đốn, thì liền cho rằng Phật, Bồ Tát không linh, rồi từ bỏ việc đi chùa lễ Phật, điều này thật là đáng tiếc. Chúng ta phải biết rằng cuộc sống của chính mình là hoạ hay phước đều chẳng phải do Phật, Bồ Tát hay 1 đấng thần linh nào mang đến, mà là do chính những lời nói, việc làm, suy nghĩ của chính mình mang đến.

Đời này bạn có thể phát tài hay không thì phải xem trong mệnh của bạn có tài khố hay không. Mà tài khố từ đâu mà có? Là do đời trước bạn đã tu bố thí tài mà có. Nếu như trong tài khố này của cải rất tràn đầy, thì tương lai của bạn không luận là bạn kinh doanh hay làm bất cứ nghề nghiệp nào, đều sẽ phát tài to, có thể nói tiền tài này như nguồn nước không ngừng trào dâng.

Nếu như trong đời quá khứ đời đời kiếp kiếp của bạn đều là bỏn xẻn, đều không chịu bố thí, vậy thì bên trong tài khố của bạn nhất định là trống không, không có tài sản, vậy bạn làm sao mà phát tài được chứ? Bạn chỉ có thể làm công cho người khác kiếm được 1 ít tiền để duy trì cuộc sống của bạn mà thôi, được vậy coi như cũng không tệ rồi, vì cả đời sẽ không bị đói.

Trong xã hội ngày nay, bạn thấy trên thế gian này có bao nhiêu người đói khát, bao nhiêu người bị giá lạnh? Đây đều là có nguyên nhân của nó, do đời trước không có tu phước nên trong mạng của họ không có tài khố. Vậy có biện pháp gì để cải thiện hay không? Biện pháp thì nhất định có, trong đời quá khứ họ không có tài khố thì trong đời này họ có thể tích lũy tài khố, bồi đắp tài khố.

Làm cách nào vậy? Đó là bố thí, hoan hỷ mà bố thí. Không có tiền để bố thí, nhưng 1, 2 đồng thì chắc là có, thành tâm thành ý đem đi bố thí, trong tâm chẳng có mong cầu sẽ được đền đáp thì phước báo mà họ sẽ nhận lại đó vô cùng to lớn, ngang bằng với hư không pháp giới. Nếu họ có thể làm như vậy, kiên trì miệt mài mà đi làm, làm mấy năm cho đến mấy mươi năm, tài khố của họ nhất định sẽ đầy lên. Chúng ta thấy được rất nhiều người trong xã hội, lúc còn trẻ thì khốn khó, đến khi có tuổi hoặc về già thì sung túc, trở nên giàu có, đạo lý chính là ở chổ này.

Đức Phật thường nói: “Phước cầu không thể được, tu thì được”.

Đây chính là chân lý. Chỉ cần bạn chịu tin tưởng, chịu chân thật mà đi làm thì nhất định sẽ gặt hái được hiệu quả không thể nghĩ bàn. Người không có tài khố thì nhất định sẽ có được tài khố, người đã có tài khố thì tài khố sẽ ngày càng sung túc, tràn đầy hơn. Người không có trí tuệ thì tu bố thí pháp, tức là đem những điều hay lẽ phải, những thứ người khác không biết chỉ dạy lại cho họ, thì liền được thông minh. Người thường hay bệnh hoạn ốm đau cho đến đoản mạng thì tu bố thí vô úy, tức là phóng sanh, ái hộ sanh mạng của tất cả chúng sanh, thì liền được mạnh khoẻ sống lâu.

Có thể nói bạn suốt đời ở nơi đó siêng năng, cần mẫn làm việc nhưng lại không cách nào phát được tài là nguyên nhân gì vậy?  Đây là do bạn không hiểu được lý luận, không hiểu được phương pháp tu nhân để có được quả. Dẫn đến, dù phấn đấu cả đời cũng không thể có được tài lộc như ý.

Cho nên, chúng ta cần phải hiểu sự việc này cho rõ ràng, cho thật tường tận, để chúng ta trong cuộc sống hằng ngày, chính mình phải biết mình cần phải làm người như thế nào, đối người – tiếp vật ra sao để tự cầu đa phước.

A Di Đà Phật!