Trích Từ: Phật Giáo Việt Nam
Ấn Quang Đại Sư
Người không tu hành, không hiểu Phật Pháp, không được hướng dẫn hộ niệm, lâm chung đa phần thần thức đều bị dìm trong ác mộng, bị rơi vào những cạm bẫy dữ ác. Bị lôi vào đó thì rất khó thoát thân.
Người lâm chung thường không tự chủ bởi vì trong tiềm thức của họ khơi lại những hành vi thiện ác mà khi sống họ thường làm. Ký ức sẽ kiểm soát ý thức nên lúc này họ bị bất lực, thần thức hoàn toàn do nghiệp lực làm chủ. Nếu nghiệp xấu nhiều, thì chủng tử xấu khởi lên mạnh mẽ, lập tức chiêu cảm họ vào ba đường ác. Nếu nghiệp thiện nhiều thì họ tự nhiên được chiêu cảm về các cõi thiện, là cõi trời, cõi người, cõi A-tu-la.
Bình thường, một người siêng năng tu niệm Phật, tức là gieo chủng tử Phật vào trong tâm. Chủng tử Phật ngày càng phát triển lớn mạnh, khi lâm chung, chửng tử Phật xuất hiện trước, lúc ấy sẽ cảm ứng đạo giao với Phật và được Phật tiếp dẫn về Tây Phương Cực Lạc.
Nếu người mất, năng lực niệm Phật chưa mạnh thì cần có người trợ lực. bằng cách niệm Phật trợ niệm. Cho nên, điều cốt yếu là hằng ngày, cần siêng năng niệm Phật, lỡ không may có biến cố, không có ai trợ niệm, con cháu lại không biết hộ niệm thì một mình mình cũng có thể tự sách tấn bản thân để ra đi tự tại trong chánh niệm.
Là người Phật tử, bất luận là tu hành theo môn gì, hành trì như thế nào, điều quan trọng nhất là làm sao khi lâm chung, trong TÂM phải luôn luôn xuất hiện bốn chữ “A DI ĐÀ PHẬT” và có ý nguyện muốn được vãng sanh.